How To Make Wise Decisions – Cambridge IELTS 16, Test 2

How To Make Wise Decisions – Cambridge IELTS 16, Test 2

Làm thế nào để đưa ra quyết định khôn ngoan

Across cultures, wisdom has been considered one of the most revered human qualities.

Ở khắp các nền văn hóa, trí tuệ được coi là một trong những phẩm chất được tôn kính nhất của con người.

Although the truly wise may seem few and far between, empirical research examining wisdom suggests that it isn’t an exceptional trait possessed by a small handful of bearded philosophers after all – in fact, the latest studies suggest that most of us have the ability to make wise decisions, given the right context.

  Mặc dù những người thực sự khôn ngoan có vẻ như rất ít, nhưng nghiên cứu thực nghiệm kiểm tra sự khôn ngoan cho thấy rằng xét cho cùng thì đó không phải là một đặc điểm ngoại lệ một số ít các triết gia có râu sở hữu – thực tế, các nghiên cứu mới nhất cho thấy rằng hầu hết chúng ta đều có khả năng đưa ra quyết định khôn ngoan, đưa ra bối cảnh phù hợp.

‘It appears that experiential, situational, and cultural factors are even more powerful in shaping wisdom than previously imagined,’ says Associate Professor Igor Grossmann of the University of Waterloo in Ontario, Canada.

Phó giáo sư Igor Grossmann của Đại học Waterloo ở Ontario, Canada cho biết: “Có vẻ như các yếu tố kinh nghiệm, hoàn cảnh và văn hóa thậm chí còn có tác dụng mạnh mẽ hơn trong việc hình thành trí tuệ so với tưởng tượng trước đây.

 

‘Recent empirical findings from cognitive, developmental, social, and personality psychology cumulatively suggest that people’s ability to reason wisely varies dramatically across experiential and situational contexts. Understanding the role of such contextual factors offers unique insights into understanding wisdom in daily life, as well as how it can be enhanced and taught.’

 ‘Những phát hiện thực nghiệm gần đây từ tâm lý học nhận thức, phát triển, xã hội và nhân cách tích lũy cho thấy rằng khả năng suy luận khôn ngoan của mọi người thay đổi đáng kể tùy theo bối cảnh kinh nghiệm và tình huống.Việc hiểu vai trò của các yếu tố hoàn cảnh như vậy mang lại những hiểu biết sâu sắc độc đáo về việc hiểu sự khôn ngoan trong cuộc sống hàng ngày, cũng như cách nâng cao và giảng dạy nó.’

It seems that it’s not so much that some people simply possess wisdom and others lack it, but that our ability to reason wisely depends on a variety of external factors.

Có vẻ như không hẳn là một số người chỉ đơn giản sở hữu sự khôn ngoan và những người khác thiếu nó, nhưng khả năng suy luận khôn ngoan của chúng ta phụ thuộc vào nhiều yếu tố bên ngoài.

‘It is impossible to characterize thought processes attributed to wisdom without considering the role of contextual factors,’ explains Grossmann. ‘In other words, wisdom is not solely an “inner quality” but rather unfolds as a function of situations people happen to be in. Some situations are more likely to promote wisdom than others.’

Grossmann giải thích: “Không thể mô tả đặc điểm của các quá trình suy nghĩ được gán cho trí tuệ mà không xem xét vai trò của các yếu tố hoàn cảnh. ‘Nói cách khác, trí tuệ không chỉ là một “phẩm chất bên trong” mà còn bộc lộ như một chức năng của các tình huống mà mọi người tình cờ gặp phải. Một số tình huống có nhiều khả năng phát huy trí tuệ hơn những tình huống khác.’

Coming up with a definition of wisdom is challenging, but Grossmann and his colleagues have identified four key characteristics as part of a framework of wise reasoning.

Đưa ra một định nghĩa về sự khôn ngoan là một thách thức, nhưng Grossmann và các đồng nghiệp của ông đã xác định được bốn đặc điểm chính như một phần của khuôn khổ lập luận khôn ngoan.

 

One is intellectual humility or recognition of the limits of our own knowledge, and another is appreciation of perspectives wider than the issue at hand.

  Một là sự khiêm tốn về trí tuệ hoặc thừa nhận những giới hạn trong kiến thức của chính chúng ta, và một là đánh giá cao những quan điểm rộng hơn vấn đề hiện tại.

Sensitivity to the possibility of change in social relations is also key, along with compromise or integration of different attitudes and beliefs.

Sự nhạy cảm với khả năng thay đổi trong các mối quan hệ xã hội cũng là chìa khóa, cùng với sự thỏa hiệp hoặc tích hợp các thái độ và niềm tin khác nhau.

Grossmann and his colleagues have also found that one of the most reliable ways to support wisdom in our own day-to-day decisions is to look at scenarios from a third-party perspective, as though giving advice to a friend.

Grossmann và các đồng nghiệp của ông cũng đã phát hiện ra rằng một trong những cách đáng tin cậy nhất để hỗ trợ sự khôn ngoan trong các quyết định hàng ngày của chính chúng ta là xem xét các tình huống từ góc độ của bên thứ ba, như thể đưa ra lời khuyên cho một người bạn.

Research suggests that when adopting a first-person viewpoint we focus on ‘the focal features of the environment’ and when we adopt a third-person, ‘observer’ viewpoint we reason more broadly and focus more on interpersonal and moral ideals such as justice and impartiality.

Nghiên cứu cho thấy rằng khi áp dụng quan điểm của người thứ nhất, chúng ta tập trung vào ‘các đặc điểm trọng tâm của môi trường’ và khi áp dụng quan điểm của người thứ ba, ‘người quan sát’, chúng ta suy luận rộng hơn và tập trung nhiều hơn vào các lý tưởng giữa các cá nhân và đạo đức như công bằngvô tư.

Looking at problems from this more expansive viewpoint appears to foster cognitive processes related to wise decisions.

Xem xét các vấn đề từ quan điểm mở rộng hơn này dường như thúc đẩy các quá trình nhận thức liên quan đến các quyết định sáng suốt.

What are we to do, then, when confronted with situations like a disagreement with a spouse or negotiating a contract at work, that require us to take a personal stake?

Vậy thì chúng ta phải làm gì khi đối mặt với những tình huống như bất đồng với vợ/chồng hoặc đàm phán một hợp đồng tại nơi làm việc, những tình huống đòi hỏi chúng ta phải có trách nhiệm cá nhân?

Grossmann argues that even when we aren’t able to change the situation, we can still evaluate these experiences from different perspectives.

  Grossmann lập luận rằng ngay cả khi không thể thay đổi tình hình, chúng ta vẫn có thể đánh giá những trải nghiệm này từ những góc độ khác nhau.

For example, in one experiment that took place during the peak of a recent economic recession, graduating college seniors were asked to reflect on their job prospects.

Ví dụ, trong một thí nghiệm diễn ra trong thời kỳ đỉnh điểm của cuộc suy thoái kinh tế gần đây, những sinh viên tốt nghiệp đại học năm cuối được yêu cầu suy nghĩ về triển vọng công việc của họ.

The students were instructed to imagine their career either as if you were a distant observer’ or ‘before your own eyes as if you were right there’.

  Các sinh viên được hướng dẫn tưởng tượng về nghề nghiệp của họ hoặc ‘như thể bạn là một người quan sát từ xa’ hoặc ‘trước mắt bạn như thể bạn đang ở ngay đó’.

Participants in the group assigned to the ‘distant observer’ role displayed more wisdom-related reasoning (intellectual humility and recognition of change) than did participants in the control group.

Những người tham gia trong nhóm được giao vai trò ‘người quan sát từ xa’ thể hiện nhiều lý luận liên quan đến trí tuệ hơn (sự khiêm tốn về trí tuệ và nhận ra sự thay đổi) so với những người tham gia trong nhóm kiểm soát.

In another study, couples in long-term romantic relationships were instructed to visualize an unresolved relationship conflict either through the eyes of an outsider or from their own perspective.

Trong một nghiên cứu khác, các cặp đôi có mối quan hệ lãng mạn lâu dài được hướng dẫn hình dung ra xung đột trong mối quan hệ chưa được giải quyết thông qua con mắt của người ngoài cuộc hoặc từ quan điểm của chính họ.

Participants then discussed the incident with their partner for 10 minutes, after which they wrote down their thoughts about it.

Sau đó, những người tham gia thảo luận về vụ việc với đối tác của họ trong 10 phút, sau đó họ viết ra những suy nghĩ của mình về nó.

Couples in the ‘other’s eyes’ condition were significantly more likely to rely on wise reasoning – recognizing others’ perspectives and searching for a compromise – compared to couples in the egocentric condition.

  Các cặp vợ chồng trong tình trạng “được người khác quan tâm” có nhiều khả năng dựa vào lý luận khôn ngoan hơn – nhận ra quan điểm của người khác và tìm kiếm một sự thỏa hiệp – so với các cặp vợ chồng trong tình trạng ích kỷ.

Egodecentering promotes greater focus on others and enables a bigger picture, conceptual view of the experience, affording recognition of intellectual humility and change,’ says Grossmann.

Grossmann nói: “Việc loại bỏ cái tôi làm trung tâm thúc đẩy sự tập trung nhiều hơn vào người khác và cho phép có một bức tranh lớn hơn, cái nhìn khái niệm về trải nghiệm, giúp công nhận sự khiêm tốn và thay đổi trí tuệ.

We might associate wisdom with intelligence or particular personality traits, but research shows only a small positive relationship between wise thinking and crystallized intelligence and the personality traits of openness and agreeableness.

Chúng ta có thể liên kết sự khôn ngoan với trí thông minh hoặc những đặc điểm tính cách cụ thể, nhưng nghiên cứu chỉ cho thấy mối quan hệ tích cực nhỏ giữa suy nghĩ khôn ngoan và trí thông minh kết tinh với những đặc điểm tính cách cởi mở và dễ chịu.

 ‘It is remarkable how much people can vary in their wisdom from one situation to the next, and how much stronger such contextual effects are for understanding the relationship between wise judgment and its social and affective outcomes as compared to the generalized “traits”,’ Grossmann explains.

  ‘Điều đáng chú ý là mức độ khôn ngoan của mọi người có thể thay đổi từ tình huống này sang tình huống khác, và những tác động theo ngữ cảnh như vậy mạnh mẽ hơn bao nhiêu để hiểu mối quan hệ giữa phán đoán khôn ngoan và kết quả xã hội và tình cảm của nó so với các “đặc điểm” chung chung,’ Grossmann giải thích.

‘That is, knowing how wisely a person behaves in a given situation is more informative for understanding their emotions or likelihood to forgive [or] retaliate as compared to knowing whether the person may be wise “in general”.’

  ‘Tức là, việc biết một người cư xử khôn ngoan như thế nào trong một tình huống nhất định sẽ cung cấp nhiều thông tin hơn để hiểu cảm xúc của họ hoặc khả năng tha thứ [hoặc] trả đũa của họ so với việc biết liệu người đó có thể khôn ngoan “nói chung” hay không.’

 

Học thêm các bài dịch sách Cambridge IELTS mới nhất 👇👇👇

The White Horse of Uffington – Cambridge IELTS 16, Test 2

I Contain Multitudes – Cambridge IELTS 16, Test 2